“Em đang làm cái gì vậy hả?” Hà Nội đón tôi bằng những cơn mưa phùn lất phất, màn mưa lặng lẽ rơi, đủ để người ta cảm nhận được cái lạnh thấm dần qua áo. Tôi yêu cái lạnh, yêu cái hiện tượng tự nhiên nhưng không hề tầm thường này. Nó giống tôi, cô độc và lạnh lùng. Khi nó xuất hiện, tất cả lẩn tránh nó, chỉ có cây cối, những người thấu hiểu giá trị của …
Author: Dev.Cold
Viết thực sự là một hình thức giải trí hiệu quả, hơn thế nữa, nó còn đem lại cho ta nhiều điều. Kết thúc một tuần làm việc mệt mỏi, tranh tự thương cho mình một không gian, chiêm nghiệm lại những gì đã trải, cũng là để tiếp tục series tâm đắc còn dang dở… Sẽ chẳng còn so sánh, càng không bàn về lựa chọn “enough” or “more” nữa. Hôm nay tôi xin phép bày tỏ quan điểm, …
Kết thúc module 2, tự thưởng cho mình hai ngày về quê cùng gia đình. Rũ sạch bụi bặm thành phố, trở về với màu xanh làng quê, lòng mình bình yên đến lạ. Mai là tuần mới, module mới , khởi đầu mới, tự chúc bản thân có thật nhiều sức khỏe và bình tĩnh để đương đầu với những điều đang chờ đón phía trước. Hai ngày không code thấy ngứa tay sao sao á. Chiều nay lên …
“Những ngày trở lạnh…” “Trong xã hội bộn bề những lo toan, con người như bị cuốn vào vòng xoáy của tham vọng. Dần dần, cụm từ “ sống chậm” ngày cảng được nêu lên nhiều hơn, ăn sâu vào tiềm thức những con người tội nghiệp, mệt mỏi với 24 vòng kim giờ nặng nề quay. Như thể hiện nỗi thất vọng của mình về loài người vội vàng ấy, mẹ thiên nhiên đã lấy mình làm gường cho …
Nếu bạn ra ngoài đường, gặp bất kì ai và hỏi họ” Bạn cảm thấy cuộc sống hiện tại đủ hay chưa?”. Tôi dám cá rằng 10 người thì có đến 9 người sẵn sàng trả lời “Chưa đủ”. Chiều nay, tôi vác bình xuống lấy nước như mọi lần thì bắt gặp hình ảnh quen thuộc. Căn phòng ngày trước tôi đã ngồi đang có chị TVTS và một người khác. Nhưng đó là một cô gái. Tôi cũng …
Đã khá lâu rồi, tôi chưa viết bài nào trên trang cá nhân. Thú thực, một phần vì lười, một phần không có tâm trạng nên bỏ mốc nhật kí luôn. Sau hai ngày nghỉ cuối tuần đầu tiên của năm mới, cộng thêm nhiều suy nghĩ nảy sinh trong đầu thôi thúc tôi viết một thứ gì đó.”Nhàn cư vi bất thiện”, ngày nghỉ, tự thưởng cho mình một khoảng thời gian nằm phơi bụng xem chương trình yêu …
30 Tết, cũng giống như 29, bến xe vắng một cách kỳ lạ. Đọc báo mới thấu, mọi người chẳng mặn mà gì với xe khách nữa, một phần vì chọn phương tiện cá nhân về quê, không ít người thưởng cho mình một chuyến du lịch sau một năm dài vất vả. Ngồi trên xe, tôi bỗng giật mình về chính bản thân tôi. Mấy ngày nay, tôi thi thoảng lại tự hỏi “sao hôm nay nhiều hoa thế …
Một buổi sáng thức dậy Anh thấy lòng lặng thinh Ra ban công thơ thẩn Em đã đón bình minh? Từ ngày được gặp em Anh trở nên bấn loạn Code chẳng còn mượt nữa Bài tập lại càng toang! Đùa thôi, anh vẫn cố Dù em không biết anh, Dù sao anh vẫn gắng Để lá cây màu xanh Anh chuyển vào trong góc Nơi cửa sổ nhìn ra Ngắm em qua tấm kính Mơ chuyện tình đôi ta …
Anh đến Codegym sớm như thường lệ, em vẫn ở đó, cô giáo mầm non nhỏ bé đáng yêu. Đứng lại ngắm em thật lâu, bất chợt em nở một nụ cười thật xinh về phía mình. Anh giật mình, hỏi trời cao tình yêu sét đánh phải chăng không phải trong truyền thuyết. Em đưa tay lên vẫy nhè nhẹ. Than ôi! Thân xác này nào còn linh hồn nữa. Anh cứ ngỡ mình chỉ dám ngắm em trong …
Dạo gần đây mình lịa thích viết blog, có lẽ bởi mình cảm nhận được lợi ích của nó. Như mọi người nói, viết để học , để giải tỏa, tìm kiếm khoảng lặng trong tâm hồn. Hôm nay quả thực là một ngày khó khăn với mình khi mà có quá nhiều thứ không như ý thay nhau vờn tấm thân dev tội nghiệp này. Chuyện riêng tư có, bao đồng cũng có luôn, hầu như tất cả đều …
Chu Du,vị quân sư tài ba của Đông Ngô, đã phải thốt lên như vậy rồi thổ huyết mà chết. Một phần cũng vì ghen tỵ trước tì năng của Ngọa Long, người có thể ” bình trị thiên hạ”.Thế mới ngô ra, núi cao sẽ có núi cao hơn, núi cao hơn nữa, nhưng dù có cao đến mấy thì cũng không thể nào chạm đến trời, trời cao như vậy nhưng chắc chắn chưa phải là tận cùng. …
“Em là cô giáo mầm non Xinh xinh nhỏ bé lon ton cười đùa Gặp em vạt nắng cuối mùa Tim anh loạn nhịp say cuồng bùa yêu… Thầm thương cô bé hạt tiêu Hồn anh thơ thẩn phiêu diêu mất rồi…” “Anh gặp em vào một chiều tuyết trắng Em nói rằng em thích men say Cuộc đời anh ngọt ngào nồng vị đắng Em mỉm cười, nồng ấm tay trong tay…” ~Dev.Cold~ …
“Một chiều mưa trong lòng anh thấm bao nỗi sầu, dù không đau nhưng lòng anh vẫn nhớ…”Đại thi hòa Nguyễn Du đã từng viết “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Ngày hôm nay khá là tâm trạng với mình, cảm giác hụt hẫng trống vắng một điều gì đó. Chợt nhớ đã lâu chưa viết tiếp series “Enough or More”, dù gì cũng rảnh rỗi, mình xin giãi bày một chút về ” Enough” của bản thân. …
Năm 2019 đã đi qua, Cái tết con Chuột đã ngấp nghé ngoài cửa và trong lòng mỗi người dân Việt Nam. Năm 2019, năm có quá nhiều chuyện đối với mình, thay đổi cuộc đời mình, năm đã dạy cho mình rất nhiều bài học mà cái vỏ bọc màu hồng của xã hội hóa ra không tồn tại.Tình bạn và tình yêu, suy cho cùng cũng chỉ là phù du, lại càng mơ hồ hơn khi bạn chưa …
Một ngày thực sự mệt mỏi.Rời codegym vào lúc 8h tối,sau lời nhắc nhẹ nhàng của một chị cự kì dễ thương.Lê đôi chân đang cơ cứng sau gần 12 tiếng ngồi một chỗ,bỗng nhiên thấy cô đơn sao đó.Cảm thấy cuộc sống thật quá áp lực,phải lựa chọn giữa “Enough” or “More”,cảm thấy công việc như một gánh nặng,là thứ bào mòn thể chất và tinh thần,mà không mang lại sự hài lòng.Nói cách khác,công việc,đối với nhiều người,là …
Thế nào là “đủ”? Mỗi người sinh ra đều có những ước mơ, hoài bão riêng. Mà đã là ước mơ thì không thể tầm thường.Thật vậy,mục đích cuối cùng của đời người là tìm được hạnh phúc,tìm được bến đậu cho tâm hồn của mình. Nhưng ta vẫn thường nghe,lòng tham con người là vô đáy,có cai này lại muốn có cái kia,cỏ nhà hàng xóm lúc nào cũng xanh hơn là như vậy.Có người chỉ mong một túp …
Tiếp tục với series đủ hay rất đủ ,hôm nay tôi sẽ đổi gió một chút. Nếu như bạn có đọc những bài viết trước của tôi, thì hầu như tôi đều đề cao hiệu quả ở mức “more”. Nhưng hôm nay, tôi sẽ đề cập đến một vấn đề, trước hết là đối với tôi, mà tôi thấy chỉ cần “đủ”. Vâng, tôi đang muốn nhắc đến thứ mà ta gọi là Browser. Tôi đã rất hy vọng khi …
“Học vất vả lắm hả con? Cả tuần nay không thấy điện về, nhớ ăn uống vào, đeo khăn vào không lại ho thì khổ lắm con ạ…” Đã lâu, tôi chưa gọi về nhà. Công việc thật vội. Ngay như tối nay thôi, nếu chị Dung không lên nhắc, có lẽ tôi vẫn ngồi đấy đến khi cái lap chết sặc cũng nên. Thời gian trôi qua thật chậm mà cũng thật nhanh. Nhắm mắt cái là hết một …
Hôm nay, tâm trạng không được tốt. Bản thân mình cũng không hiểu những suy nghĩ của mình. Mai thi hết Module 1. Thứ 6, ngày 13,mình cũng không quan tâm lắm. Thôi thì viết cho ngày mai. Good luck to me! ~Dev.Cold~ …
Việt Nam cuối cùng đã giành HCV, là niềm vui bất tận của người dân.Vui thì vui, nhưng buồn cũng không phải không có. Cái dạ dày chết tiệt, báo hại chủ nhân đáng thương nằm bẹp trên giường suốt 3 ngày. Đáng lẽ ra, với 3 ngày đó, tôi có thể học thêm được rất nhiều kiến thức, một ngày ở Codegym mà lơ là thì đã hổng kiến thức rồi, đằng này những 3 ngày, gần một tuần …
Không nằm ngoài dự đoán, Nghỉ một ngày thôi à mình đã học chậm mất một bài. Cái dạ dày chết tiệt vẫn chưa về một phe với chủ nhân đáng thương của nó. Không còn nhiều sức nữa mà huyên thuyên, vô tình nhớ lại một kỷ niệm rất đáng nhớ trong cuộc đời mà mình đã viết lại thành bài với tất cả niềm kính trọng. Xin phép đăng lên đây, coi như niềm an ủi cho cái …
Cuối tuần về thăm quê, nghe thật thú vị và hạnh phúc biết nhương nào, nhất là tôi trong tình trạng bài vở ngập đầu như thế này. Lại cộng thêm tối thứ sáu, thằng bạn cấp ba sang ngủ nhờ, thế là ba anh em (cả cậu cùng phòng) vừa nhai cơm rang ở quán, vừa bàn chuyện bắt xe ngày mai. Hí hửng biết bao khi kết thúc ngày dài mệt mỏi, gặp ngay “cơm ngon phải có …
Code cũng có mức độ “enough” và “more”. Nhưng “more” với lập trình không bao giờ “enough”. Tại sao ư? vì tối ưu code là việc lâu dài và không thể có một thuật toán nào tối ưu nhất,núi cao có núi cao hơn,hiện tại chưa tìm được núi cao hơn thì tương lai chắc chắn sẽ xuất hiện.Nếu bạn viết code một lần,sai đâu sửa đó đến khi code chạy được, bạn đã làm “đủ”.Nhưng để thành công hơn …
Thế nào là “đủ”? Mỗi người sinh ra đều có những ước mơ, hoài bão riêng. Mà đã là ước mơ thì không thể tầm thường.Thật vậy,mục đích cuối cùng của đời người là tìm được hạnh phúc,tìm được bến đậu cho tâm hồn của mình. Nhưng ta vẫn thường nghe,lòng tham con người là vô đáy,có cai này lại muốn có cái kia,cỏ nhà hàng xóm lúc nào cũng xanh hơn là như vậy.Có người chỉ mong một túp …
Bài viết hôm qua là phần mở đầu cho series “enough” or “more”,là bộ sưu tầm toàn bộ những suy nghĩ,quan sát và cảm nhận của bản thân.Thật vậy,tôi thấy ,cuộc sống xung quanh ngày đêm vận hành xoay quanh hai từ này.Phải,cuộc sống thực sự là một cuộc chiến,thật sự rất vất vả,với nhiều người,niềm hạnh phúc nhỏ nhoi là có một buổi tối bình yên cùng tổ ấm thân thương sau một ngày dài mệt mỏi.Đó,cũng là niềm …
Một buổi tối lạnh trời,không có gió nhưng sức nóng từ trận bóng vừa qua đủ để người ta chui ra khỏi chăn mà hòa mình vào dòng người ồn ào ngoài phố trời đêm.Cũng gần hết ngày,tôi thấy mình cũng nên viết gì đó.Tiện thể vừa hôm qua,tôi có đề cập đến quan điểm thành công của mỗi người.Hôm nay,xin phép bàn tiếp về thành công nhưng chỉ trong khuôn khổ của một codegymer vô danh tiểu tốt.Với tôi,thành …
Điều gì làm bạn thỏa mãn? Có nhiều ý nghĩ khác nhau, nhưng có lẽ câu trả lời phổ biến nhất chính là ” Thành công”. Cụm từ nghe vừa xa xôi vừa gần gũi ấy, chỉ nghe thôi chắc cũng đủ làm nhiều người lâng lâng mộng tưởng. Đối với codegymer chúng tôi ,cõ lẽ, thành công đơn giản chỉ là hoàn thành được bài tập.Nghe tưởng chừng đơn gian nhưng quả thực,cả ngày miệt mài chỉ để hiểu …
Tôi đã bỏ lỡ một ngày chủ nhật,ngày mà đáng lẽ ra tôi có thể hoàn thành nhiều mục tiêu hơn,thay vì sống bê tha từ sáng tới tối.Thật nực cười và đáng xấu hổ,khi mà ngày hôm qua,tôi đã hùng hồn rút ra bài học về việc quý trọng thời gian,để rồi viết thêm vào trong nhật kí,như một sự kiện vĩ đại trong đời.Gió đêm thật lạnh,lang thang ngoài trời với chiếc áo khoác sờn rách mỏng tanh,tôi …
“Chỉ cần một lần buông thả với bản thân,thì sẽ có lần sau,lâu dần thành thói quen,mà đã là thói quen thì rất khó sửa”.Cuối tuần,tạm rời màn hình,tự thưởng cho mình một buổi tối lượn lờ cùng lũ bạn,để rồi lỡ xe bus phải cuốc bộ về.Mệt,muộn,cũng khá vui.Giờ chỉ muốn đi ngủ,nhưng không thể bỏ một ngày không viết chút gì lên nhật kí,vì tôi không muốn nuông chiều bản thân mà làm hỏng thói quen tốt của …
“Chào mừng em đến với binh đoàn phê code!”,Câu nói nửa đùa nửa thật ấy của anh Đạt,đang học bên lô 4,lúc tôi mới bước chân vào codegym,bỗng văng vẳng tron tâm trí tôi chiều nay.Anh không hề nói đùa,giờ tôi mới hiểu ,đó là sự thật.tôi đã có những cảm giác phê pha,lâng lâng cực độ với những dòng code chồng chéo nhau.”Phê”,là cảm giác khó tả,là trạng thái gần như thoát xác,sống một cách hoàn toàn khác.tôi đã …