Hai ngày cuối tuần…

Đã khá lâu rồi, tôi chưa viết bài nào trên trang cá nhân. Thú thực, một phần vì lười, một phần không có tâm trạng nên bỏ mốc nhật kí luôn. Sau hai ngày nghỉ cuối tuần đầu tiên của năm mới, cộng thêm nhiều suy nghĩ nảy sinh trong đầu thôi thúc tôi viết một thứ gì đó.”Nhàn cư vi bất thiện”, ngày nghỉ, tự thưởng cho mình một khoảng thời gian nằm phơi bụng xem chương trình yêu thích, tôi bất chợt ngộ ra một điều. Tôi đã gặp lại một thứ mà tôi đã bỏ dở đến gần như quên mất từ lâu. Đó là dự định của bản thân, Chính xác là dự định những năm cuối cấp. Tôi khác với lũ bạn, vâng đó là lý do tôi ngồi đây và viêt những dòng này. Thời cấp ba, tôi có nhiều dự định, nhưng dự định lớn nhất, đó là “trở thành một người có giá trị”. Vâng, chắc hẳn bạn đang nghĩ đó là điều ai chẳng biết. Nhưng với tôi, giá trị phải thật hoàn hảo theo chủ nghĩa “bạn tuy chỉ là ngời bình thường cũng có thể làm nên những điều vĩ đại”. Tôi cũng tìm lại được cảm xúc của khả năng, cũng có thẻ là sở thích của bản thân. Đó là viết lách. Tôi không dám đánh giá khả năng viết của mình cho người khác, nhưng với một coder được bạn bè nhờ viết thư tình và năn nỉ viết cap để đăng story thì cũng hãnh diện lắm chứ. Tôi đã kể cho bạn thời tôi được cô giáo lôi kéo vào đội văn chưa nhỉ? Tôi thích viết hơn nói, vì khi nói bạn khó có thẻ kiểm soát ngôn từ của mình, bạn có khi sẽ chẳng thể hiểu nổi mình vừa tuyên bố cái gì vậy, trừ khi bạn là người khéo léo. Còn khi viết, bạn phải nghĩ, phải suy ngẫm đắn đo lựa chọn nội dung câu chữ thật cẩn thận để câu văn không đơn thuần là thuật lại lời nói suồng sã hằng ngày. Đó là lý do đọc sách thấy rất hay nhưng bắt tay vào thì “nói hay hơn làm”. Lời văn luôn có giá trị hơn một bài ca dài như sớ táo quân. Tôi cũng thích đọc sách, và hôm nay, tôi thấy thật có lỗi với bản thân mình, có lỗi với tâm hồn, với những năm tháng nhiệt huyết nhất của tuổi trẻ, với thời gian và tương lại của chính mình. Tôi đã dành nốt thời gian trong ngày, dọn dẹp lại trang cá nhân, chỉ đẻ lại vài nhóm ưa thích và vài trang có giá trị. Từ giờ, tôi sẽ cố gắng viết thường xuyên hơn, đó không chỉ là sở thích mà còn là kỹ năng cần thiết của bất kỳ ai. Khi viết tốt bạn sẽ có thể nói tốt nhờ vào chách sử dụng vốn từ đơcj chau chuốt của mình.

Đầu năm mới, chúc mọi người thật nhiều sức khỏe và thành công, tạm biệt, và xin chào tôi!

~Dev.Cold~

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook