Sau một ngày dài đến cuối cùng bạn vẫn trở về căn phòng nhỏ bé của mình, mệt nhoài nằm giữa đống ngổn ngang cô độc và nỗi khát khao được thấu hiểu.
Những ngày mưa dễ cảm lạnh. Đã có ai nhắc bạn nhớ mang theo áo mưa? Đã có ai đến mua thuốc cho bạn, nấu cho bạn một tô cháo nóng cùng bạn tâm tình giữa đêm đông lạnh lẽo?
Càng lớn ta càng thèm cái cảm giác mỗi lúc ốm đau được có người dỗ dành cạnh bên, được nũng nịu được chiều chuộng. Giờ lớn lên, mỗi khi ốm lại chỉ là còn là những tiếng ho giữa căn phòng trống đơn độc.
Chỉ ước rằng có người ở cạnh để những tiếng hắt hơi suýt xoa chẳng bật lên thành tiếng khóc nức nở. Một đời dài như thế đã có ai đến bên bạn những khi bạn yếu đuối mỏi mệt nhất? Một đời dài như thế chỉ cần một lời an ủi lúc ta đơn độc cũng có thể vỗ về hết thảy mọi buồn đau.
Hà Nội những ngày dễ ốm, cậu nhớ giữ gìn sức khỏe nha. Đừng để thời tiết đánh lừa rằng bạn là một con người không tự biết chăm sóc cho chính mình.