Sự khởi đầu mới

Thời gian này năm ngoái, mình là một con người của ngành Xây Dựng. Bài học lớn nhất sau nhiều năm đi làm mình học được là ngành nào cũng vậy, nếu không có đam mê thực sự, không yêu lấy nghề thì không thể thành công.

Mình ngưỡng mộ những anh kỹ sư già dặn kinh nghiệm, có kỹ năng công tác và trình độ học vấn. Mình từng mong muốn được trở thành như họ, được đứng cùng hàng ngũ đó. Nhưng sự thành công của họ chỉ là bề nổi. Đằng sau đó là những năm tháng vất vả dưới công trường, ăn uống không điều độ, chịu nắng chịu mưa, thức đêm thức hôm để trực bê tông hay triển khai một đồ án thiết kế. Họ phải qua những ngày tháng khó khăn thì mới dành được sự thành công của ngày hôm nay. Nếu mình muốn thành công như họ, hẳn là mình cũng phải trải qua những giai đoạn như vậy. Nhưng nghĩ đi thì cũng phải nghĩ lại, do đâu họ có động lực để thực hiện những công việc đó nếu không phải là đam mê, là tình cảm yêu nghề nghiệp đến cháy bỏng.

Người ta cứ nghĩ rằng nghề Xây vất vả nhưng kiếm được rất, rất nhiều tiền. Mình xin khẳng định điều đó là đúng, thậm chí không cần vất vả cũng kiếm được một số tiền đủ để trang trải cuộc sống và tiết kiệm được một khoản kha khá. Nhưng mức lương đó, khoản thu nhập đó không tự nhiên mà sinh ra, không phải tự nhiên một ngày đẹp trời Sếp nâng lương cho mình lên cao ngút ngàn như thế. Tất cả phải có một quá trình, mà để theo đuổi quá trình đó, mình cần phải có một đam mê và động lực tốt.

Mình lấy sự thành công của họ ra để nhìn lại mình, để tự đặt câu hỏi rằng liệu mình có thực sự đủ khả năng, đủ lòng tin vào bản thân để theo đuổi ngành Xây dựng hay không. Thời còn học đại học, công nghệ thông tin còn chưa phát triển, ngày đó muốn truy cập internet thì phải ra ngoài quán nét chứ chưa có được ngồi ung dung lên mạng lướt facebook và xem youtube như bây giờ. Hồi đó, mình lựa chọn nghề nghiệp tương lai là do kinh nghiệm của cha mẹ, là do sự truyền miệng, không có nhiều sự lựa chọn như bây giờ. Mình chọn ngành XD để đi làm vì chẳng có ngành nào khác để kiến thức về “Ban A” của mình được áp dụng vào. Mình chọn ngành XD theo một cái nhìn rất tuổi thơ rằng ngành này sẽ cho mình tương lai, sẽ cho mình rất rất nhiều tiền và địa vị xã hội. Ước gì thời mình còn đi học trên ghế nhà trường, mình có thông tin rõ ràng hơn, để mình có thể tự cảm nhận được khả năng của mình ở đâu, từ đó lựa chọn được nghề nghiệp tương lai cho chính xác. Mình phải dấn thân đi học, để rồi giữa đường nhận ra thì đã quá muộn, phải cố gắng tốt nghiệp, phải cố gắng đi làm để không phí hoài những năm tháng đại học, để rồi lại nhận ra rằng dù học lấy kiến thức thôi thì vẫn chưa đủ, phải đi làm mới biết được kiến thức chỉ là một phần rất nhỏ để mình đạt tới thành công. Cái mình không có là lòng nhiệt huyết với nghề nghiệp mà mình đã “trót” chọn từ trước.

Mình đã nhiều ngày đắn đo, suy nghĩ, trải nghiệm để quyết định thay đổi ngành học. Bởi vì, mình thiếu rất nhiều yếu tố để trở thành một kỹ sư XD, mình vẫn có thể tiếp tục đi làm nhưng chắc chắn sẽ không có tương lai. Mình phải thay đổi về chính bản thân mình. Mình không được để phí những khả năng, những kiến thức mình đạt được từ những năm tháng vất vả ôn thi đại học. Mình phải trở thành một con người tốt hơn, trở lại là chính mình.

Ngày hôm nay mình lại quay lại trường lớp, sẽ đối mặt với những khó khăn, thử thách mới. Mình không chắc sẽ đủ bản lĩnh vượt qua được nhưng mình sẽ cố gắng, như cách mình theo đuổi ngành Xây dựng. Nhưng đây không còn là những suy nghĩ, vẩn vơ, trải nghiệm chuyển ngành nữa mà đây sẽ là nghề nghiệp của mình, nghề Lập Trình Viên.

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook