Thương một cô gái khó tính, thì nhất định phải có một người chịu đựng được cái tính đó của họ. Khó tính cũng là điều tốt mà, dễ dãi quá sau này có mà mất người yêu như chơi. Một cô gái lúc thì trẻ con, đôi khi lại biết suy nghĩ như một người trưởng thành thì đó mới là một cô gái thú vị. Sáng nắng, chiều mưa, khuya khuya thì lại khùng.
Đôi lúc yêu một cô gái như vậy thì cũng mệt thiệt, nhưng sẽ là một người hạnh phúc nhất nếu như tìm được một cô gái như vậy để mà thương. Thương một người con gái như vậy, sẽ không bao giờ cảm thấy chán. Cười tối ngày sáng đêm, nhiều khi bên nhau mà có lẽ người ta tưởng hai đứa bị khùng. Yêu nhau là phải vậy, phải thật sự hiểu nhau, chịu đựng được nhau.
Cho dù có ai nói gì đi nữa, thì cũng một lòng một dạ bên nhau, như vậy mới gọi là yêu. Và chắc có lẽ tình yêu như vậy là đã quá đủ. Thương nhau đừng bao giờ gây hấn để rồi cãi nhau. Cái tính một đứa con gái rất kiêu căng và luôn tự cho mình là đúng. Nên nếu có yêu một đứa con gái như vậy thì phải biết nhịn nhục.
Ông bà ta nói một điều nhịn bằng chín điều lành. Nên những lần cãi nhau cứ xin lỗi trước đã, còn nếu mà nó có giận nữa thì cứ dắt đi ăn vòng vòng thành phố, bảo đảm nó sẽ nguôi giận thôi. Thương một người con gái có một bản tính “kì cục” thì phải biết chiều cái tính “điên” của nó. Sáng cứ “Anh ơi em nhớ anh” Chiều thì “Tao ghét mày quá con cờ hó” Tối thì “Anh ơi em đói bụng, pla pla…”
Ta nói đủ chuyện trên đời. Cái gì mà nó muốn thì phải chiều, cái sau này hư thì nó bảo do mình chiều quá chi rồi thì nó hư là tại mình. Thôi kệ, dù gì cũng yêu nhau đến già mà. Phải biết chịu đựng được cái tính của nó.
Nhiều khi đang nằm nó giựt mồng lên, quay qua tán mình một cái xong không biết chuyện gì. À thì, thương nhau lắm cắn nhau đau. Nếu người con gái mà bạn yêu có tính cờ hó đến đâu thì hãy dùng tính người để đối xử ngược lại với nó.
Khi thương rồi thì phải biết trân trọng mà giữ nó lâu dài. Vì để ai mà gặp được nó thì người ta đánh thấy mẹ vì cái tính mất dạy của nó rồi, cứ coi như mình làm phước mà yêu nó đi.