Cả ngày mùng 1 mưa gió, với lại năm nay nhà mình có tang nên mùng 1 không phải đi chúc tết, thành ra cứ quanh quẩn ở nhà, làm mấy việc linh tinh , vậy mà cũng hết ngày. Tối lên dịnh học một chút mà mới ôn lại tí mà không hiểu sao đau đầu quá, chẳng vào gì cả :(. Tự nhiên thấy hoang mang quá, nhớ ra blog này lên viết vài dòng khai bút đầu năm vậy và cũng là để trấn an mình, bắt đầu năm mới .
Tổng kết lại cả năm ngoái mình thấy khá dở dang, tính làm mình chắc đi làm khoảng 7 tháng, xin và nghỉ việc ở 2 công ty, nghỉ nhà gần3 tháng trong đó có hơn một tháng bị bệnh. Sau đó đi học ở CodeGym đến hết năm. Đi học ở code gym là quyết định liều lĩnh nhất của mình, vì tính ra hiện cũng phải 32 tuổi rồi, thú thực đến tận giờ mình vẫn không thấy tương lai của mình với lập trình có gì tươi sáng , nhưng ngay cả thế mình vẫn quyết định đi học, có nhiều lý do nhưng chủ yếu nhất là vì từ lâu, dù làm gì thì lập trình cứ như viên sỏi nhỏ trong giầy của mình vậy, đầu tiên còn cố bỏ qua nó, nhưng cang lâu càng không thể nào làm ngơ được nữa. Với lại xem lại tuổi của mình, nếu giờ không học chắc sau này không thể quay lại nữa. Đi hoc lần này xem như cố gắng lần cuối để thực hiện lại giấc mơ này, cho dù sau này thế nào ít nhất cũng có thể nói rằng mình đã cố gắng ha.
Mục tiêu năm nay là hoàn thành khóa học ở Codegym, tìm kiếm việc làm, và quan trong nhất là phải xác định rõ hơn con đường mình đi trong tương lai gần, làm gì, học gì thay vì cứ đến đâu thì đến như trước kia. Cố lên tôi ơi.
Cũng phải nói thêm 2 tháng học vừa rồi cho mình cảm giác lâu lắm mới có lại, dó là cảm giác đi học, sau khi ra trường thực sự không nghĩ mình sẽ được trải nghiêm lại cảm giác này 🙂
Cảm ơn Codegym và chúc mừng năm mới nhé 🙂