Thật sự hôm nay tôi cũng học được nhiều điều, buồn vì cảm thấy mình có quá nhiều thiếu sót về khả năng lập trình (kỹ năng cứng) vẫn chưa tốt, buồn vì kỹ năng xử lý tình huống (kỹ năng mềm), kỹ năng giao tiếp cũng chưa tốt. Nhưng cũng vui vì mình đã biết được lỗi và cố gắng sửa lỗi cho đúng, khi ta đã biết lỗi là khi ta đang trưởng thành lên. Khi ta đi trên con đường mà ta cảm thấy khó đi thì ta nên chúc mừng chính mình bởi ta đang tiến bộ hơn, con người ta đã trưởng thanh hơn. Có một câu nói khiến tôi tâm đắc “Đường khó đi, là đường lên dốc, còn đường dễ đi là đường xuống dốc”.
Tôi khá biết ơn anh Hoàng tutor, anh Hoàn, lớp C1019I1 chúng tôi, đã rất nhiệt giúp đỡ, chỉ bài tập cho tôi và một số người bạn cùng lớp , những người đang có chút thất trí có thêm động lực, niêm tin về hiện tại và tương lai. Chúng ta làm trong công việc này, không thể học tập và làm việc độc lập đươc. Người có điểm mạnh này, nhưng cũng có những yếu điểm kia, thì trách nhiệm của chúng ta phải cố găng tạo nên một nhóm đoàn kết, lấy ưu điểm của người này, khắc phục khuyết điểm cho người kia, để tránh cho những người cùng nhóm không bị thất trí. Và cũng nên họp nhóm, mỗi người nên chia sẻ với nhóm những gì hay, đã học được trong tuần để cho mọi người cùng học tập. Ngoài ra những người trong nhóm phải có trách nhiệm tìm hiểu xem trong nhóm có ai là người không thể giải quyết bài tập hay không? Đề cùng nhau giải quyết với người trong nhóm giải quyết được vấn đề kịp thời, có thể xây dựng được một team mạnh, giúp đỡ nhau cùng tiến bước, môn học lập trình không thể nào có thể hoạt động cá nhân mà có thể có công việc tốt, cũng như không thể nào hoạt động cá nhân riêng lẻ mà có cuộc sống tươi đẹp cho được.
Đây là một chút chia sẻ cảm nhận của tôi về ngày hôm nay. Cảm ơn bạn đọc!