Bài học rút ra từ câu chuyện cuộc sống: Hãy hiếu thảo với đấng sinh thành

Cha mẹ ngậm bao đắng cay ngọt bùi, nằm gai nếm mật để nuôi ta lớn khôn, trở thành người có ích cho xã hội mà không một lời oán than, trách móc.  Hoa rồi cũng đến lúc phải tàn, người rồi cũng đến lúc phải sang thế giới bên kia. Giữa những bộn bề lo toan của cuộc sống, đôi khi ta đã quên mất chữ HIẾU phải báo đáp đấng sinh thành, để đến lúc họ không còn trên thế gian thì có hối hận cũng đã muộn màng!

 Do đó, đã làm con thì nên làm cha mẹ vui lòng, đừng để cha mẹ phải nhỏ lệ xót thương vì những hành động cư xử không phải phép của chúng ta. Để cha mẹ không bận lòng, luyến tiếc điều gì, hãy giúp cha mẹ hoàn thành những tâm nguyện còn dang dở. Thuận theo cha mẹ, tôn trọng cha mẹ là cảnh giới hiếu thuận cao nhất. Trong cuộc sống, nếu cha mẹ lỡ trong những lúc sai lầm mà làm khổ con thì con phải làm sao? Đời “nhân vô thập toàn”, cha mẹ có sai thì cũng nên bỏ qua, bởi trước đây khi ta sai, có bao giờ cha mẹ chấp nhất với ta điều gì? Cha mẹ còn, đời người còn nơi lui tới, cha mẹ mất đời người chỉ sót lại lối về. Điều đáng tiếc nhất trong cuộc đời không gì bằng “con muốn nuôi mà cha mẹ chẳng đợi”. Hiếu thuận với cha mẹ là việc mà kẻ làm con nên làm, đừng chờ, cũng không thể đợi! Đừng để mọi thứ trôi đi trong hối tiếc muộn màng!

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook