Trưởng thành là giai đoạn bắt buộc của cuộc đời dù với mỗi người, thời điểm bạn thấy mình lớn lên lại khác nhau.
Khi còn là một đứa trẻ, ai trong số chúng ta cũng ước ao mau mau lớn lên, để được làm người lớn và làm tất cả những gì mình muốn mà không phải sợ ai ngăn cản nữa. Thế nhưng đến khi thực sự trưởng thành, những đứa trẻ năm xưa sẽ nhận ra một điều rằng làm người lớn thực sự cũng chẳng vui vẻ gì cho cam.
Trưởng thành không phải câu chuyện trong mơ, cũng không phải một sự lựa chọn mà nó là một điều tất yếu chúng ta phải làm để có đủ sức mạnh đương đầu với xã hội khắc nghiệt này. Trưởng thành giúp chúng ta gan lì hơn, cứng rắn hơn trước cuộc đời nhưng đồng thời cũng lấy đi của chúng ta nhiều thứ. Đó là lý do tại sao mà một topic mang tên “Cái giá của sự trưởng thành” tình cờ xuất hiện trên MXH lại nhận được vô số like, share và bình luận.
Cái giá của việc trưởng thành xem chừng cũng lớn lắm… (Ảnh: Deepzone)
Trưởng thành thực chất không tính bằng số tuổi mà được xác định bằng thái độ khi bạn đối mặt với những khó khăn. Bạn phải biết rằng khi ta lớn lên, cuộc sống trong mắt chúng ta cũng thay đổi 180%. Thay vì cứ tiếp tục vô ưu, vô lo, khi ấy chúng ta phải tự giải quyết vấn đề của mình, phải dung hòa các mối quan hệ, phải cố gắng hoàn thiện mình, phải đương đầu với vô vàn thử thách đời mang đến.
Vì lẽ đó, bạn sẽ dần phát hiện hóa ra cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng. Và bạn cũng chợt nhận ra cái giá của việc trưởng thành đôi lúc thật lớn, thật khó chấp nhận. Do cơm áo gạo tiền, do vấn đề lợi ích, do đủ “hầm bà nhằng” lý do khác nhau mà những người bạn đối xử thật lòng với bạn ngày càng ít đi. Khi chịu thua thiệt, ấm ức, bạn không thể vứt bỏ tất cả mà bỏ chạy nữa. Ở ngoài, sẽ không còn ai coi bạn là một đứa trẻ mà nhường nhịn bạn. Bạn bắt đầu phải tự chăm lo cho mình.
Trưởng thành thì ra lại là một quá trình đầy đau đớn mà ai cũng phải trải qua…
Dù đau đớn, dù không muốn nhưng rồi ai cũng phải trưởng thành
Phương Vy: “Hồi trước con nít quá thì lại muốn mình trưởng thành tí. Nhưng đến khi đã trưởng thành rồi mới biết nó quá mệt như thế này…”.
Tequila Nguyễn:“Cái giá của sự trưởng thành là phải có lúc thật sự cô đơn, cả ba mẹ không một ai bên cạnh, tự bươn chải tự sống”.
Đỗ Lam Dung: “Cái giá của sự trưởng thành nhiều khi là phải đánh đổi cả thanh xuân. Suy cho cùng, thanh xuân ở bên 1 người, khi họ chưa có gì trong tay, mình cùng họ đi lên từ 2 bàn tay trắng. Đến khi họ đạt được nhiều thứ, mình lại chỉ là thứ cản đường”.
NV Thanh: “Cái giá của sự trưởng thành là bạn bè cũ không còn một đứa, thậm chí 2 đứa bạn thân 8 năm cũng chẳng còn liên lạc”.
Chẳng biết từ bao giờ mà bạn bè lại xa nhau đến hế
Cát Quỳnh: “Là cô đơn, nước mắt và sự im lặng”.
Thủy Thanh: “Trưởng thành là quãng đường từ trường về nhà là 30 tiếng chứ không phải là 30 phút như trước đây nữa. Là nhìn bố mẹ qua cửa xe ô tô mà không dám khóc. Là phải tự an ủi bản thân, tự lau nước mắt, ốm tự lo, là một mình kiên cường chống lại với xã hội. Là lo sợ bố mẹ càng ngày càng già đi mà mình thì không giúp được gì. Vậy trưởng thành để làm gì?”.