Tuổi trẻ mà, nếu không phải cơn mưa rào thì cũng là chuyến đi xa. Đi để lấp đầy những chông chênh vấp ngã, đi để giữ lại ký ức vẹn tròn của lứa tuổi đẹp nhất đời người. Ngày ấy, ta, bạn và “thanh xuân rực rỡ” đã cùng nhau bước qua bao nhiêu con đường, lạc bước ở bao thành phố xa xôi…Để sau này, ta lại ngồi bên nhau, kể cho nhau nghe những kỷ niệm ở miền đất lạ, để thấy “tụi mình” không nợ thanh xuân những chuyến đi dài, có phải không?
Thanh xuân của bạn và tôi đôi khi “ương bướng” lắm. Thanh xuân muốn “theo dấu hoa anh đào” mỗi độ xuân về, thanh xuân muốn tận hưởng cái lạnh tê người và thang lang dưới tuyết lúc đông sang. Và thanh xuân cũng muốn ôm trọn sắc trời thu rực rỡ lá vàng mỗi khi hạ vừa qua. Ừ thì, sao lại “dám nợ” thanh xuân cơ chứ! Tôi và bạn lại cùng nhau đi tìm mùa thu ở những chân trời mới, để sau này, lại có chuyện kể nhau nghe.
Mùa thu ấy, là những ruộng lúa vàng ươm ở đất trời Tây Bắc; là cánh đồng tam giác mạch ngút ngàn ở mảnh đất Hà Giang; là mùa “nước tràn đồng” miền “đất phương Nam” hay đơn giản là một Hà Nội còn thơm mùi cốm mới. Cũng chẳng biết, dành bao nhiêu mùa thu để “nuông chiều” thanh xuân đi cho bằng hết những nơi này, bạn nhỉ. Và rồi, bạn có nhớ những ngày thu ở Seoul tươi đẹp – ngày mà chúng ta đã cùng nhau băng nhau biết bao ngã tư đường để tìm một “tiệm cà phê” cho thỏa “cơn ghiền” sau những ngày xa cách Sài Gòn? Ta cứ đi qua những hàng ngân hạnh rực rỡ lá vàng, giữa tiết trời đủ lạnh để tay siết lấy bàn tay. Hình như, có một chút bâng khuâng, một chút yêu thương vừa chớm nở mất rồi?…
Thanh xuân ơi, mùa thu còn nhiều nơi đẹp lắm! Bạn có tưởng tượng ra hàng cây bạch quả vàng lá ở đảo Nami lãng mạn đến dường nào; sang Nhật Bản lại có rừng phong đỏ thắm bao quanh những ngôi đền trầm mặc uy nghiêm; rồi Đài Loan, Trung Quốc và cả châu Âu nữa…thu nơi nào cũng đủ lãng mạn, đủ yêu thương để mỗi chuyến đi của chúng ta có thêm nhiều hồi ức đẹp. Và… cho dù, tôi và bạn hay với bất kỳ ai bước qua thành phố lạ, cùng “ôm trọn” khoảnh khắc mùa thu, thì ngày tháng ấy sẽ luôn là đoạn ký ức đẹp nhất của thanh xuân màu nhiệm, có phải không?
‘Không phải cơn mưa rào, thì cũng là những chuyến đi…’
Những chuyến đi không phải là những tháng ngày rong chơi, không phải tôi và bạn “cưng chiều” thanh xuân quá đỗi. Mà chúng ta đi để góp nhặt những điều tươi đẹp của cuộc sống, để va vấp và trưởng thành hơn sau mỗi hành trình. Tuổi trẻ ấy, dù không phải mưa rào, thì cũng là những chuyến đi để thấy mình lớn hơn; để lấp đầy khoảng không chênh vênh ở cái tuổi “mới bước vào đời”; để sau này kể về “thanh xuân”, ta thấy mình đã sống hết mình và không có nhiều tiếc nuối.