Tôi lần đầu viết blog nên cũng chả có gì nhiều vì thế có gì cứ nói thôi.
Trước lúc đến codegym tôi từng học cđn bách khoa, tôi học 2 năm xong bị đuổi(lần đầu tiên trong đời bị đuổi học). Trong 2 vừa rồi có thể nói tôi chẳng có phương hướng, ko động lực và mấy suy nghĩ vớ vẩn trong đầu, với cả trong đó tôi cũng làm kha khá công việc part time đến sau cùng lại làm shipper. Mà hồi đầu làm shipper cũng thấy hơi vui thì kiểu ra ngoài, ngắm cảnh phố, biết thêm vài tên phố mà mình chưa bao giờ nghe tên, thậm chí là đi vào chỗ mà ngay cả bản thân cũng chưa từng nghĩ là sẽ đi đến đó.
Nhưng mà sau covid vừa rồi khiến tôi suy nghĩ khá nhiều rằng liệu tôi có thể sống như vậy bằng nghề shipper ko liệu nó có thể giúp có được những thứ tôi cần ko và nhiều điều khác nữa. Đến cuối cùng tôi kết luận là KO, cho nên tôi buộc phải tìm hướng đi mới và sau suy nghĩ đó tôi thấy công việc lập trình và trong lại nảy ra một suy nghĩ rằng có lẽ mình học làm LTV cũng được ngồi nhìn cái máy tính vẫn hơn là chạy xe cả ngày(cho dù hồi đầu nghĩ ngược lại). Sau khi có được những hướng đi và lí do mới tôi quyết định vào học ở codegym.
Bản thân cũng hi vọng những điều tôi làm bây giờ là đúng đắn nhưng dù thế nào tôi cũng phải nắm lấy tương lai của bản thân mình . Đôi lúc trong tôi còn tự nhủ trong đầu câu nói trong một bộ phim có thể dịnh sang tiếng việt nó như thế này: bây giờ hãy cho tôi thấy tương lai mà tôi thật sự mong muốn, generation strides. Cho dù câu đó chỉ ở trong một phim nhưng nó thật sự có ý nghĩa với tôi mà nếu có hỏi đó là phim gì chắc là mọi người ở codedym chưa ai xem phim này.
Với cả chắc đến là hết rồi (hoặc ko).