Ký ức tuổi thơ

Tuổi thơ của tôi như một giấc ngủ trưa vụt bay rồi mất hẳn nhưng chứa đựng bao nhiêu kí ức trong tôi, nhất là ngày tết.Hình ảnh đòng quê,những món quà của quê hương gắn vào hương vị thơm nồng mà ấm áp. Những kỉ niệm mà năm tháng tôi đã sống ở đây, được gói vào trí nhớ để một thời sẽ nhớ tới. Sâu nặng lắm!
Chiều đồng quê!
Ánh hoàng hôn dần chìm xuống, gió nồm nam nổi lên một nhạc điệu li kì làm cho tâm hồn ta cảm thấy thoải mái, nhẹ tênh.
Đâu đó thi thoảng nghe tiếng của lũ nhái bén kêu gọi nhau dưới ruộng lúa. Tiếng nước chảy rì rì bên một cống nước, bọt biển trắng đọng lại. Thoáng thấy chú cua đồng đảo mắt nhìn xung quanh kiếm chác thứ gì đó rồi vội vàng lấy càng gắp bỏ vào mồm, nghe tiếng động nhẹ,thụp lăn j mất vào trong hang.
Mương nước trong vắt. Mấy con cá lia thia tung tăng theo dòng nước hòa cùng mấy cô nhện nước lướt ván băng băng điêu nghệ lắm.Vạn vật cùng nhau hớn hở với chiều đồng quê.
Mặt trời đã nấp sau rặng núi xa. Ánh sáng phía trời tây sáng hơn,bảng vảng vài dải mây trắng uốn lượn cuốn ngang trời như dải lụa. Trong làng, khói lam chiều bay lên từng nóc bếp. Cánh đồng làng, gió nhè nhẹ thổi,thoảng cái hương thơm của lúa lẫn với hơi nước lên sao ngây ngất. Không gian yên bình lồng vào.
Qùa quê!
Mỗi lần đi đâu xa về và lại xa quê hương, chúng tôi cũng được bà gói cho một món quà để đi đường ăn cho đừng đói. Đó là bánh lá. Món quà quê hương tôi mà tất cả tình cảm yêu thương của bà gói vào trong đó.
Bánh lá ngày thường thì gói bằng lá chuối hột phơi héo đi hoặc hơ trên lửa rơm rạ. Ngày tết thì gói vào lá dong cho cái bánh đẹp. Bánh gói lại dài vừa để vào cái đĩa to, to cỡ bắp tay em bé. Bánh luộc chín vớt ra để ráo nước. Bánh được làm từ gạo tẻ ngâm mềm xay ra thành bột cỡ ba lần xay ra thủ công rồi thắng bột sền sệt là gói lại.Nhân bánh lá là hành củ, thịt lơn ba chỉ băm nhỏ trộn với một ít gia vị: tiêu, bột ngọt, nước nắm nhĩ.
Nhìn bà tôi gói bánh thành thục, thoăn thoắt mà chúng tôi trầm trồ mãi. Thoắt cái, bà đã gói đủ một nồi bánh to và bắc lên bếp luộc chín.
Mùi thơm của bánh bốc khói nghi ngút xông lên cánh mũi phảng phất hương vị đồng quê.
Chao ôi!Ăn thứ quà quê này chấm nước nắm phi hành thì hương đồng, cỏ nội gói vào kí ức của tôi.Hương vị quê hương chứa chan tình cảm gia đình.Nó ngào ngạt thấm đậm chất quê theo tôi bao tháng ngày xa nhà.
Mỗi lần về thăm quê là món quà quê ấy, tôi lại được thưởng thức.Vị ngon của quê tôi như một thứ quà đặc biệt mà không nơi nào có được.

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook