Một buổi sáng thức dậy
Anh thấy lòng lặng thinh
Ra ban công thơ thẩn
Em đã đón bình minh?
Từ ngày được gặp em
Anh trở nên bấn loạn
Code chẳng còn mượt nữa
Bài tập lại càng toang!
Đùa thôi, anh vẫn cố
Dù em không biết anh,
Dù sao anh vẫn gắng
Để lá cây màu xanh
Anh chuyển vào trong góc
Nơi cửa sổ nhìn ra
Ngắm em qua tấm kính
Mơ chuyện tình đôi ta
Em luôn về muộn nhất
Anh cũng chẳng sớm hơn
Em thường chải lại tóc
Anh thấy càng xinh hơn !
Thế rồi một ngày nọ
Em vẫn sửa tóc tai
Bất ngờ em bật khóc
Mái lụa sõa hai vai.
Anh vội buông bàn phím
Chạy lại gần em hơn
Ngờ đâu em nhìn thấy
Anh đau khổ từng cơn
Em vội lau nước mắt
Vội chải lại tóc tai
Ánh đèn vội vụt tắt
Anh ở lại với ai?…
To be container…
~Dev.Cold~