Trưởng thành là khi chúng ta trưởng thành từ trong suy nghĩ

Trưởng thành là khi chúng ta trưởng thành từ trong suy nghĩ

Phải chăng trưởng thành là khi chúng ta làm chủ được mình? Xã hội ngày nay thật kỳ lạ có quá nhiều những đứa trẻ chưa lớn. Có thể thân xác họ đã lớn, đã già nhưng suy nghĩ của họ thì chưa trưởng thành. Nguyễn Khắc Thủy-một người đã bước vào độ tuổi cổ lai hy, nhưng lại đi dâm ô một đứa trẻ đáng tuổi cháu mình. Vũ Ngọc Hiếu (sinh năm 1989), sau khi kết thúc 9 năm yêu nhau thì chính tay hắn đã cướp đoạt quyền được sống của người con gái đã từng dâng chọn trái tim cho hắn. Chắc hẳn chúng ta vẫn chưa quên vụ cướp “thế kỷ” khi những tên cướp “trẻ trâu” đã Live stream chặn xe cướp tiền. Tôi nghĩ rằng, nguyên nhân sâu xa dẫn tới những vụ việc đó là do nền giáo dục của nước ta còn yếu kém, họ chỉ dạy kiến thức chứ không dậy con người ta trưởng thành, họ không biết điều tiết cảm xúc, họ để dục vọng điều khiển và hành động theo thú tính.

Trưởng thành là khi chúng ta trưởng thành từ trong suy nghĩ

Chúng ta chính là những gì chúng ta nghĩ. Chúng ta không thể trưởng thành khi suy nghĩ vẫn không chịu tiến bộ. Chúng ta vẫn cứ giữ nguyên cái hang tư duy từ khi sinh ra, không chịu đi ra khỏi cái hang đó. Hang tư duy là gì? Chính là kiểu tư duy do xã hội, bố mẹ, môi trường xung quanh dậy cho chúng ta. Lâu dần tư duy của họ trở thành tư duy của mình. Chúng ta phải có một lối tư duy độc lập, lối tư duy này không bị tác động bởi người ngoài. Chúng ta không cần quá quan tâm tới suy nghĩ của người khác, bởi vì suy nghĩ của họ là sự tư duy của họ, nó chỉ là cái để ta tham khảo chứ không phải là tiêu chuẩn để chúng ta suy nghĩ như vậy.

Trưởng thành là khi chúng ta biết điều tiết cảm xúc

Thực sự tôi thấy các bạn trẻ thời nay rất thích tắm táp trong cảm xúc. Họ không biết điều tiết cảm xúc sao cho cân bằng. Họ sẵn sàng chửi rủa la hét vào mặt người khác khi họ không hài lòng. Những ông chồng sẵn sàng phả nước miếng khi vợ nói ra những lời cay nghiệt. Hay những người phụ nữ đánh ghen bằng mắm tôm và bột ớt. Chúng ta có cảm xúc, nhưng người trưởng thành phải biết điều tiết, họ không để cảm xúc sai khiến. Khi họ nghen, họ sẽ biết rằng mình đang ghen, họ sẽ bình tâm lại và tìm hướng giải quyết. Khi họ yêu, họ sẽ không để tình cảm quá lấn át để rồi họ không bao giờ phải làm “anh trai mưa”. Họ biết rằng, cảm xúc khiến họ tìm đúng hướng nhưng khối óc mới là thứ giúp họ đi đúng hướng. Bạn muốn có một gia đình hạnh phúc, nhưng khi nghe thấy vợ lải nhải là bạn không kiểm soát được cảm xúc, bắt đầu gây chiến, sau đó cố chiến thắng vợ mình và để rồi dẫn tới chuyện ly hôn, cãi thắng vợ mình thì có gì đáng để tự hào cơ chứ?

Trưởng thành là khi chúng ta biết chúng ta muốn gì

Con người thường đau khổ vì không đưa ra được quyết định chứ không phải do ra quyết định sai. Khi bạn làm sai điều gì đó bạn có thể bắt đầu lại, vậy thì có gì mà đáng sợ cơ chứ? Nhưng, chúng ta bị dằn vặt ở trạng thái sợ hãi, sợ ra quyết định không đúng đắn. Trong lòng chúng ta phải hiễu rõ điều mình muốn là gì? Sau đó bạn chỉ cần lên kế hoạch thực hiện và kiên định với điều mình muốn. Tôi tin rằng, không có bất cứ một cô gái nào thích sống với một người con trai mà họ không biết mình muốn gì. Chúng ta phải biết rõ mục đích của mình là gì, đó sẽ là kim chỉ nam để bạn giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống.

Trưởng thành là khi chúng ta thành thực với lòng mình

Trong cuộc sống bạn có thể dối trời, dối đất, dối người, nhưng tuyệt đối không được dối mình. Bạn tự dối mình cũng giống như bạn đang bị ốm mà cứ tin rằng mình khỏe, bạn đang bình thường mà cứ nghĩ mình điên. Làm sao bạn có thể hạnh phúc được khi bạn tự dối lòng? Tôi nghĩ, những người như vậy thật đáng thương, họ không dám sống với chính những gì mình nghĩ, mình muốn. Họ khoác lên mình bộ áo đạo đức giả. Giống như Nho giáo có câu “thà làm kẻ tiểu nhân thực sự chứ không làm một kẻ giả quân tử”. Trưởng thành là khi chúng ta thành thực với lòng mình, dám sống trở thành kẻ mà mình mong trở thành.

Trưởng thành là khi biết chú ý tới cảm xúc của người khác

Điều gì mà mình không muốn người khác đối xử với mình, thì mình cũng không nên đối xử điều như vậy với người. Chúng ta ai cũng có cảm xúc vậy, không chỉ một mình bạn biết đau, biết buồn, mà tất cả các sinh linh trên cõi đời này đều vậy. Chúng ta phải tôn trọng cảm xúc của họ. Một người làm con phải biết đặt vào địa vị của người bố để hiểu cảm xúc của bố khi con cãi láo là như thế nào. Một người làm mẹ nên đặt vào địa vị của con để biết nỗi buồn của con khi suốt ngày bị mẹ la mắng. Bạn yêu đơn phương một cô gái, nhưng luôn bị cô từ chối! Bạn phải đặt địa vị mình vào cô gái để xem liệu bạn có thể đồng ý với người mà mình không có tình cảm không?

Trưởng thành là khi mình biết nhìn nhận hiện thực

Hiện thực là cô ấy đã hết yêu bạn, đó là điều không thể thay đổi được. Bạn phải mạnh mẽ nhìn nhận nó, đón nhận nó như một phần tất yếu của cuộc sống. Giống như khi bạn bị yếu chân, bạn phải nhìn nhận nó, bạn không thể tự dối mình rằng chân tôi rất khỏe, tôi sẽ chạy lên đỉnh ngọn núi cho bạn xem nhé. Điều bạn cần làm là biết mình đau chân, và mình sẽ sống với khiếm khuyết đó. Cũng giống như khi người thân của bạn mất đi. Bạn phải nhìn nhận rằng họ đã ra đi mãi mãi, điều họ để lại là những tình cảm tốt đẹp nhất, những điều thiên liêng nhất. Bạn sẽ gặp lại họ trong chính trái tim mình chứ không phải ở nơi đâu khác.

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook