Tuần học đầu tiên của MD2 khởi đầu với trạng thái hoang mang và có chut quạnh quẽ khi chỉ 1/2 lớp có thể vượt cạn MD1.
Phần vì không có thời gian hoặc không đủ phù hợp để theo đuổi, hoặc kiến thức chưa đủ. Người ở lại, người ra đi. Chia ly chưa bao giờ là chuyện dễ dàng, nhất là khi mọi người đã có với nhau những kỷ niệm vui vẻ.
MD2 chính thức bước vào phần lõi của chương trình. Lượng bài tập nhiều, kiến thức trừu tượng hơn tuy nhiên có vẻ như vẫn chưa làm nản lòng các chiến hữu của tôi.
Instructor Tùng tiếp quản anh Hiếu dạy lý thuyết lớp tôi. Cá nhân tôi thích cách giảng dạy của anh Hiếu. Có tính mô phạm và chuẩn mực. Chia tay anh với tôi là một điều đáng tiếc.
Từ nửa sau MD1, Coach Kiều Anh chuyển nhượng trao tay lớp tôi cho Coach Châu.
Không biết là mình bán có giá không nữa =)))
Mỗi Coach mỗi vẻ, Kiều Anh vui vẻ, hay tếu táo nhưng rất nghiêm túc.
Coach Châu ít nói, nhưng làm việc đâu vào đấy, có chủ đích, có thói quen, có kế hoạch, có thu hoạch, và có tính nhân văn. Quen biết với Coach, theo dõi cách làm việc và làm người của Coach, tôi học hỏi được rất nhiều điều. Những điều còn quý giá hơn kiến thức mà Coach đã truyền dạy.
Từ MD2, tôi đảm nhiệm vị trí Monitor của lớp.
Đó là 1 vinh dự, cũng là 1 trọng trách !
Làm thế nào để mọi người có thể thoải mái tư tưởng sau những giờ học căng thẳng.
Như thế nào sẽ giúp cho các thành viên trong mỗi nhóm, trong lớp có thể giúp đỡ nhau tiến bộ, để rồi ko có những cuộc chia ly.
Gặp nhau là một cái duyên. Bước vào chung một mái nhà, hãy cùng nhau cố gắng để mỗi khi ai đó nhắc đến thành viên của C0919G1, bất cứ thành viên nào cũng có thể ưỡn ngực tự hào:
“Lớp tôi đấy !”