Thanh xuân ấy là gì?

Tuổi thanh xuân là khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi người nhưng mấy ai định nghĩa được tháng ngày đẹp đẽ đó nó ở khoảng lưng chừng nào của cuộc đời. Hai tiếng thanh xuân nghe sao mà tươi trẻ, đáng yêu đến thế. Cứ như là cả một nguồn năng lượng đang ủ ấp trong lòng đợi ngày bùng lên, căng tràn nhựa sống. Nhưng khi đến tuổi thanh xuân thì mấy ai sống trọn vẹn được như thế?

Phần lớn con người sẽ thường hối hận khi để cho thanh xuân trôi qua một cách lãng phí nhưng nếu như quay về lại với khoảng thời gian còn xuân liệu chúng ta sẽ làm gì, chúng ta sẽ chờ đợi và tận hưởng tuổi thanh xuân ra làm sao?

Này bạn, đã bao giờ bạn tự hỏi rằng tuổi thanh xuân ấy là gì chưa?

Thanh xuân là khoảng thời gian chúng ta chập chững bước vào đời với những mộng mơ và hoài bão, là khi chớm nở trong ta những rung động đầu đời.

Hay thanh xuân giống như nhà văn Cửu Bả Đao đã từng nói: “Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho có từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn ước mình được đắm mình trong cơn mưa thanh xuân ấy một lần nữa”.

Và phải chăng thanh xuân là lúc nồng cháy nhất, yêu đến cuồng nhiệt. Thế đấy, chẳng ai định nghĩa hết được tuổi thanh xuân bởi vì mỗi trái tim là một xúc cảm, là một trải nghiệm, một tình yêu.

Còn đối với tôi mà nói, thanh xuân của tôi chính là khoảng thời gian tôi bước vào ngưỡng cửa đại học. Khi đó, tôi đã vẽ nên cho mình một bầu trời đầy hy vọng, đó là được tự do bay nhảy ở cái thành phố rộng lớn bao la, đó là được tự do đi đến những nơi mình thích với lũ bạn mà không bị gò bó hay ép buộc, la mắng của ba mẹ. Rồi cả những chuyến đi chơi đến quên cả đường về hay những lúc tham gia tình nguyện, rồi thì những hoạt động văn nghệ ở trường và có những lúc đi mua sắm cho mình những áo quần thật ngầu, đi ăn những đồ ăn thật ngon mà không lo nghĩ gì. Nghĩ đến chừng ấy thôi mà thấy sướng rơn cả người.

blog radio, Thanh xuân ấy là gì?

Nhưng người tính không bằng trời tính, khi bước chân vào môi trường đại học, suốt bốn năm tôi chưa hề thực hiện những cái mà tôi đã vẽ ra. Đi đến nơi mình thích tôi cũng chưa hề đi, thay vì đi ăn uống với lũ bạn thì tôi lại ru rú ở phòng trọ với những cuốn sách, thay vì đi mua những bộ váy dẹp, giày này, dép nọ thì tôi lại chúi đầu vào tìm kiếm việc làm thêm. Và cả những lần đi làm khiến tôi bỏ qua sinh nhật của lũ bạn. Lúc đó, với tôi một ngày giành cho tôi là không hề đủ, sáng đi học, chiều làm thêm, tối đi học và ngay cả cuối tuần cũng kín lịch vì dạy kèm. Cứ như vậy, bốn năm đại học cũng trôi qua và tôi ra trường.

Giờ ngẫm lại thấy thời thanh xuân ấy sao trôi qua nhanh đến thế, tẻ nhạt đến thế. Không hề có một kỷ niệm khiến tôi nhớ đến, không hề có những cuộc vui để chia sẻ. Tôi đã vô tình quên đi việc “nịnh bợ” bản thân, quên đi việc cho bản thân mình được tận hưởng tuổi thanh xuân đúng nghĩa.

Những tưởng rằng thanh xuân phải đầy ắp kỷ niệm, phải cuồng nhiệt, mạnh bạo hơn chứ không phải việc cứ ru rú trong một xó xỉn nào đó để rồi bản thân trở nên biếng nhác, nguội lạnh, chóng vánh trước mọi cuộc đua, thờ ơ trước mọi thăng trầm của tuổi trẻ, bỏ lại tất cả để rồi nuối tiếc.

Xin lỗi vì những năm tháng ấy bỏ quên đi sự tươi mới của thanh xuân, xin lỗi vì những lo toan bộn bề cuộc sống đã dập tắt hy vọng của tuổi xuân và xin lỗi vì thanh xuân ấy đã không cho phép bản thân rung động với bất kì ai, chưa tận hưởng cảm giác nhớ nhung, yêu thương.

Tôi đã bỏ lỡ với thanh xuân một nguồn sống điên rồ. Tự do đâu rồi ?vô tư hồn nhiên của tuổi xuân đâu rồi? Bồng bột của tuổi thanh xuân đâu rồi mà sao cứ để cho cuộc sống mưu sinh làm lu mờ nhạt phai.

Thanh xuân đi rồi mới kịp nuối tiếc.

Thanh xuân qua rồi mới kịp ước mong.

Và giờ có đánh đổi tất cả để lấy lại thì thanh xuân cũng không thắm lại.

Này các bạn trẻ đã đang và sẽ bước vào ngưỡng cửa tuổi thanh xuân, hãy bừng cháy ngọn lửa tuổi xuân của mình, dám nghĩ, dám làm, dám khóc dám cười để rồi thanh xuân có trôi qua thì không phải hối tiếc vì đã sống xứng đáng với tuổi thanh xuân.

1 comments On Thanh xuân ấy là gì?

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook