“Enough” , then “more”…

Viết thực sự là một hình thức giải trí hiệu quả, hơn thế nữa, nó còn đem lại cho ta nhiều điều. Kết thúc một tuần làm việc mệt mỏi, tranh tự thương cho mình một không gian, chiêm nghiệm lại những gì đã trải, cũng là để tiếp tục series tâm đắc còn dang dở…

Sẽ chẳng còn so sánh, càng không bàn về lựa chọn “enough” or “more” nữa. Hôm nay tôi xin phép bày tỏ quan điểm, cũng chính là điều mà tôi nhận ra trong quá trình trở thành dev. Chỉ cần bạn nỗ lực “enough”, bạn sẽ nhận được “more”. Sáng nay có lớp khai giảng, thấy vẻ mặt ai cũng hào hứng, chợt bắt gặp cảm xúc của mình khi xưa. Chắc hẳn, anh Nhật đã “nhồi” vào đầu những bạn mới hàng đống bí quyết để trở thành một lập trình viên thực thụ. Và chắc chắn, một trang trình chiếu đã được chiếu lên, thứ mà có lẽ ít người lưu tâm đến. Một biểu đồ hình sin. Khi được nhìn biểu đồ ấy, tôi cũng chưa hiểu lắm về “biểu đồ tinh thần trong công việc” Lúc lên, lúc xuống, lúc thì lại như đứng yên nghỉ ngơi. Ò thì tất nhiên rồi, cảm xúc con người là vậy mà, đâu nhất thiết phải chiếu ở đây để gây hoang mang chứ? Mình đang hừng hực khí thế, sẽ chẳng có gì ngăn cản được ta, biểu đồ kia không dành cho mình, thứ mình hướng tới là một đường thẳng hướng lên trời kia. Tôi dám chắc, không ít người đã từng nghĩ như vậy, ít nhất là tại thời điểm đó. Tại sao ư? Vì tôi cũng suy nghĩ như vậy. Chúng ta giống nhau, cùng đam mê công nghệ, đam mê những dòng code nên lựa chọn con đường này, những tưởng ràng sẽ vượt qua tất cả, nhưng không đâu, biểu đồ  gập ghềnh kia là dành cho bạn đấy!

Lúc lên, là khi ta còn chưa gặp khó khăn, hoặc khó khăn ở một mức rất nhỏ, thứ dễ gây cho ta cảm giác tạ cao, khiến ta hưng phấn hơn, nhưng cũng là thứ đưa ta tới đoạn tiếp theo: trượt dốc. T chưa chuẩn bị tình thần đẻ đón nhận những điều đúng nghĩa” cường độ cao”. Khối lượng công việc đồ sộ, cộng thêm chưa có kinh nghiệm giải quyết hợ lý sẽ khiến ta nhanh xuống tinh thần. Từ bài toán con ong đơn giản, tạo một file html thú vị, giờ đây là một núi bài tập và những thứ mà ta tưởng chừng như “không thể làm xong một ngày’. Một lý do khiến ta xuống tinh thần lúc này, là do từ giải quyết bài toán thực tế, tạo được trang web đầu tiên, ta đang có niềm vui khi làm ra sản phẩm, giờ đây phải đối mặt với những phần kiến thức khô khan có phần “rời rạc”, ta không biết những thứ này áp dụng vào làm gì, dùng chúng như thế nào, gõ cía này ra tiền ư? Facebook chạy bằng đống mảng này á? Vídeo Youtub liên quan gì tới hàm nhỉ? Những câu hỏi chưa có lời đáp ấy sẽ luẩn quẩn trong đâu ta, khi ta chưa hoàn thành xong một yêu cầu nào đó, chúng càng khiến ta mất tập trung, dễ gây chán nản. Nhưng, đã đam lao phải theo lao, chúng ta đã chấp nhận “cường độ cao” thì chỉ một thười gian, ta sẽ dần dần quen với nhịp công việc mới. Tốc độ nhanh hơn, biết chắt lọc kiến thức hơn, điều rất quan trọng trong thế thời bùng nổ thông tin hiện nay, biết cách tìm kiếm thông tin đúng chuẩn dev,…Và đặc biệt, khi vượt qua dược đống lý thuyết khô khan ấy, một phần thưởng ngọt ngào sẽ chờ ta ở đỉnh núi : sản phẩm. Ta sẽ bắt tay vào xây dựng một trang web thực sự, có front-end, có back end, và vô cùng đẹp, vô cùng hoành tráng, điều mà lớp chúng tôi gọi là “tiếp cận vơi sneenf văn minh của nhân loại” Ta sẽ sống lại cảm giác “phê code”, niềm hạn phúc khi tạo được trang html đầu tiên, thứ ngầu xịt mà ta vẫn thường nghe mọi ngời bàn về dev. Đó chính là điều mạnh mẽ nhất khích lệ tinh thần , và biểu bồ sẽ đi lên cao thật cao, tất nhiên sẽ còn rất nhiều khó khăn, nhưng nếu bạn đẻ ý, biểu đồ sẽ không xuống nhiều đâu. Tất nhiên, xuống bao sâu là tuỳ vào nỗ lực của bạn, ta phải cố gắng, phải không ngừng học hỏi trong xã hội công nghệ này.

Chúc tất cả mọi người thành công!

~Dev.Cold~

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook