Under Pressure !!

Mình nhớ có câu nói rằng: “Cần cù bù thông minh” nhưng điều mình suy nghĩ nhiều nhất là cần cù bao lâu mới là đủ cho sự thông minh ? Mình nghĩ chắc là để cho thời gian trả lời, vì làm đủ lâu, đủ nhiều mới thành tài được. Liệu thời gian có đáp ứng đủ cho mình làm điều đó ? Giờ mình đã đạt được một số năm tuổi nhất định để xác định rõ ràng rằng cuộc sống là chạy đua với thời gian, mấy năm về trước mình đã từng mong muốn một ngày có 48 tiếng để mình có đủ số giờ làm việc bằng với mọi người. Giờ nghĩ lại, điều đó thật là tuổi thơ không có thuốc chữa.

Ước gì mình được trẻ đi tầm 8 tuổi, để mình có thừa thời gian mà cố gắng học những thứ bây giờ. 8 năm trước, mình cứ nghĩ thời gian là rộng dài, là thoải mái, một ngày có 24 tiếng cơ mà. 8 tiếng thừa sức mà đi ngủ, còn lại 16 tiếng, cứ chơi cái đã, vì mình có việc gì để làm đâu. Làm có thời gian mà vạch ra ước muốn, vạch ra hoạch định, vạch ra tương lai mình cần phải làm gì. Hay là bởi vì thời gian đó chưa có thứ gì đặt nặng trên vai khiến mình cứ thoải mái, kệ sự đời, muốn sao thì ra.

Lúc mới đi làm, mình cứ tưởng mọi người ai cũng giống mình, ai cũng thoải mái, công việc thì rộng dài, vừa làm vừa chơi cơ mà. Ấy thế mà không phải. Làm rồi mới biết ai cũng muốn có áp lực cho bản thân mình, không thì lại mệt mỏi, buồn ngủ, đâm ra chán, bỏ làm. Có người thì áp lực công việc, có người thì áp lực gia đình, áp lực cuộc sống hàng ngày nhưng họ vẫn cố gắng để vượt qua, để đạt được tiến độ công việc. Có những người bị đuối, bị tụt lại nhưng họ có ý chí vươn lên để bằng với những người khác. Họ có thể chậm chạp, dù là 1 năm, 2 năm nhưng họ mới là những người đáng phải e ngại vì ẩn sâu trong con người họ là một sức mạnh ý chí to lớn. Họ luôn phải cố gắng gấp 1, gấp 2 những người bình thường, để rồi một ngày họ vượt qua được chính bản thân mình và đạt được thành công hơn cả bản thân họ mong đợi.

Nhìn lại bản thân mình, mình phải cố gắng hết sức vì bây giờ mình không còn thời gian nữa. Mình biết mình vẫn còn kém về nhiều mặt, mình lấy điều đó để thay đổi từng ngày, để cố gắng điều chỉnh lại bản thân sao cho phù hợp với môi trường mới. Mình nhớ hồi sinh viên mình cũng có thời gian học cùng với các em khoá dưới. Học cùng với các em ý, thấy các em sôi nổi, hào hứng trong việc học nhưng mình không khinh chúng nó, mình không tỏ ra là đàn anh, là có nhiều kinh nghiệm, là kiểu chúng mày cứ đợi đi rồi về sau hết vui nhá, là kiểu chúng mày còn thua tao nhiều. Trái lại, mình cảm nhận rằng hồi xưa không phải mình cũng giống như chúng nó sao, hồi xưa mình cũng hào hứng đi học, tưởng mình là học giỏi, để rồi cuối năm lại phải ngồi cùng với mấy em năm nhất đấy thôi. Vậy thì, liệu mình đã giỏi hơn mấy đứa em chưa, hay mình thậm chí còn kém hơn cả đứa thi lại môn Giải Tích ? Mình không tỏ cái vẻ ta đây hiểu nhưng vờ như không hiểu để được người khác giúp đỡ vì mình thấy điều đó thật là ngu ngốc và phí thời gian. Cái tâm lý chờ ăn sẵn có lẽ nằm đâu đó trong tâm trí mình từ hồi còn học mẫu giáo (nếu như mình còn nhớ được). Mình hiểu, mình biết thứ này thứ nọ có vẻ hay ho, thì tại sao lại không nói cho người khác biết ? Tại sao cá nhân lại không làm mà chỉ chờ được giúp đỡ ? Cái tâm lý đó chính ra lại là phản tác dụng, làm cho chẳng ai muốn giúp đỡ mình nữa. Thay vì chờ đợi, mình sẽ kiếm việc khác để làm để đỡ phí quỹ thời gian ít ỏi của mình.

Sắp đến cuối tuần rồi, mình còn một núi công việc chưa giải quyết hết. Cuối tuần lại muốn đi chơi, đi trà chanh chém gió, đi về với má, về nằm xem cái Sờ mát Ti vi mua chiều 30 Tết. Số nó nhọ, 29 Tết thì Tivi tan nát, gần tết rồi mà nhà không có tiếng Tivi tù túng lắm. Tối đến rồi, sáng mai là toang nhưng điều quan trọng nhất vẫn là có sự chuẩn bị. Sáng mai có toang thì cũng phải toang cho nó tự tin mà ngẩng mặt lên với bạn với bè. Cuối tuần này dự là không về với má nhưng không sao, vì mình đã học được một kinh nghiệm xương máu, không quan trọng là nhanh hay chậm, quan trọng là phải bắt kịp với mọi người.

Git ơi là Git, James ơi là James, Bob ơi là Bob, sao mà khó đọc quá trời T_T

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook