Cả cuộc đời này, món nợ lớn nhất mà bạn mang, chính là mắc nợ cha mẹ, mắc nợ hai người đã sinh ra bạn.
Cha mẹ sinh ra ta, nuôi dưỡng ta, chăm sóc, trợ giúp ta lớn nên thành người. Công ơn to lớn ấy, báo đáp cả đời cũng không hết. Nếu không hiếu thảo với cha mẹ thì thành công cũng chỉ để bỏ đi
Cha mẹ vừa là ân nhân, vừa là người yêu thương và thân cận với ta nhất. Hai người đã đưa chúng ta đến với cuộc đời này rồi lại dày công chăm bẵm mỗi ngày. Cho nên nhất định phải biết trân quý từng giây phúc tốt đẹp có cha mẹ ở bên cạnh.
Những việc tốt với ta, cha mẹ sẽ không tiếc công sức để làm hết cho ta. Đồng thời phận làm con cũng cần phải biết, mỗi người là một cá thể độc lập, sớm muốn gì cũng phải từ biệt.
Ai rồi cũng phải tự phụ trách cho cuộc đời của chính mình, nhưng mỗi người không thể chỉ biết sống cho bản thân mình.
Đời người rất ngắn, người nên quý trọng thì phải coi trọng kịp thời, lúc cần phần đấu thì hãy tận lực cố gắng, đừng để tương lai phải hối hận.
Mỗi người làm cha làm mẹ đều muốn trao cho con mình những thứ tốt đẹp nhất. Nếu như hỏi trên đời có tình yêu nào không cần hồi báo, như vậy chỉ có thể là tình yêu cha mẹ dành cho con mà thôi.