Quá nhàn rỗi chính là tai họa

Có câu rằng: Người rảnh rỗi thì nhiều muộn phiền, người lười biếng thì nhiều bệnh tật, người bận rộn sống càng sung sướng. Bởi vì người quá nhàn rỗi sẽ dễ sinh ra những suy nghĩ tiêu cực, tự “hành hạ” đầu óc và tâm trí mình, phiền não cũng sinh ra từ đó. Còn người càng biếng nhác, càng lười vận động và làm việc, cơ thể dần trở nên trì trệ, nặng nề, bệnh tật theo đó tìm đến. Cho nên con người phải luôn tìm ra việc gì đó để làm, có như vậy tinh thần mới không nhàm chán, không trống rỗng, cơ thể tự nhiên cũng không lười biếng, hủ mục. Rảnh rỗi có thể mang lại niềm vui tạm thời nhưng liên tục nhàn rỗi sẽ khiến người ta nhàm chán, thậm chí là thui chột ý chí, đánh mất mục tiêu phấn đấu, kéo rời bạn khỏi những lý tưởng tốt đẹp mà bạn từng đặt ra. Bận rộn có thể rất mệt mỏi, thậm chí bạn phải chia nhỏ khoảng thời gian trong ngày. Nhưng nó có thể đem lại cho bạn rất nhiều thu hoạch: Từ kinh nghiệm sống, tài sản, kiến thức cho đến sự hạnh phúc trong nội tâm. Vật cùng tất phản, một người không làm việc trong thời gian dài, an nhàn chẳng thấy đâu, chỉ thấy năng lực, kỹ năng dần bị thui chột, nhanh chóng rơi vào tình trạng mù mịt và sợ hãi về con đường phía trước. Trong mấy chục năm cuộc đời, chúng ta nên để lại điều gì đó cho thế giới này. Đừng coi “sự nhàn rỗi” như một món quà trời ban, những thứ khiến bạn thích thú, vui sướng một ngày nào đó nó có thể sẽ hủy hoại bạn. Cho nên người càng rảnh rỗi sẽ càng dễ sinh “nông nổi”, là một tai họa chắc chắn chẳng ai thích.  Được nhàn hạ chưa chắc đã là phúc khí, chính sự nhàn rỗi là cách phá hủy cuộc đời một người nhanh nhất.

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook