Y học hiện đại phát triển mạnh mẽ với lực lượng bác sĩ hùng hậu khiến chúng ta chủ quan cho rằng cứ bệnh thì gặp bác sĩ là khỏi bệnh. Quá nhờ dựa vào bác sĩ mà chúng ta quên rằng bác sĩ giỏi nhất trên thế gian này đó là chính bạn.
Phòng bệnh luôn hơn chữa bệnh và các bác sĩ chỉ giúp bạn chữa bệnh phát ra ngoài, đến khi bệnh nặng tìm bác sĩ thì chúng ta chẳng thể chữa bệnh tận gốc, nhất là những bệnh do tâm lý gây ra.
Vì thế, đúng ra bác sĩ phải là người giúp chúng ta có chế độ ăn uống, tập luyện, ngủ nghỉ phù hợp để phòng chữa bệnh còn quan trọng hơn cả việc chữa bệnh.
Mọi sự trong cuộc đời này chỉ có phòng ngừa chu đáo, có biện pháp chuẩn bị trước mới có thể tránh được rủi ro. Đừng để chuyện xảy ra rồi mới chữa thì đã quá muộn. Giống như một ngọn lửa nhỏ trong nhà có thể dập ngay không sao nhưng nếu để nó bùng cháy lên thì dù có dập được thì cũng nhiều đồ vật đã cháy thành than.
Bệnh tật cũng vậy, mới đầu chúng chỉ bắt đầu ở một điểm nào đó, sau đó mới lan ra sắp cơ thể, do đó việc chữa trị càng sớm càng tốt, mà tốt hơn nữa là phòng ngừa ngay từ đầu.
Ta chẳng có cách nào để có thể chữa trị được bệnh khi nó còn chưa phát sinh, nhưng theo Trung Y, ta có thể học cách người xưa để dưỡng “tinh, khí, thần” để cơ thể luôn khỏe mạnh, cân bằng, phòng tránh bệnh tật. + Dưỡng tinh: cần phải chú ý dinh dưỡng và cân đối, cũng cần chú ý không tiêu tốn tinh lực vào những chuyện như sắc dục trụy lạc.
+ Dưỡng khí: Cách tốt nhất để “dưỡng khí” là học theo người xưa, làm việc gì cũng phải chú trọng tư thế, điều hòa hô hấp, ngày nay còn có những môn khí công.
+ Dưỡng thần: là cần phải coi trọng đạo đức, bắt đầu từ trong tâm của mỗi người, đối đãi chân thành và lương thiện với mọi người. Làm được ba điều này thì tâm thân đều khỏe mạnh, bệnh tật không xâm lấn Thế nên, sống hướng thiện là bạn đã có thể tự chữa bệnh cho mình. Theo đó chúng ta cần ăn uống có tiết chế, sinh sống có quy luật, sinh hoạt không quá lao lực cho nên cơ thể và tinh thần đều khỏe mạnh. Ngày nay một số người uống rượu thay nước, hành vi phóng túng, chuyện phòng the quá độ, hao tổn tinh khí, không biết khống chế cảm xúc, vì vậy sống mấy chục năm đã suy yếu, khi còn tuổi trẻ mà đã bệnh tật quấn thân, thậm chí lìa đời.