Khi chúng ta cưới nhau, đừng nói nhiều về chuyện phận duyên, chỉ cần biết bản thân mình về sau nhất định phải sống một cuộc bình yên, là đủ đầy.

Khi chúng ta ngủ cùng khoảng giường gối đầu lên ngực người mình tin thương ấy, chẳng cần tưởng tính những chuyện xa vời, sống ổn yên với nhau chung một phần đời, là an ấm thôi.

Tôi nghĩ những ai đã kinh trải cùng nhau những đoạn va vấp và thăng trầm, thì cái nắm tay ngày trọng đại nhất cũng đã đủ viết nên hạnh phúc viên mãn sau này – như Tuấn John và Lan Khuê vậy.

Thật ra không riêng gì cô dâu Lan Khuê hay chú rể Tuấn John, bất cứ ai trong chúng ta, đứng trước một ngày trọng đại như thế, cứ thể khóc phần nhau, cười phần nhau, hôn phần nhau và thương cho cả những ngày sau mình vẫn còn nhau giữa sự đời rộng lớn.

Thời đại bây giờ chắc cũng sắp đến lúc hôn lễ tổ chức được trên mặt trăng rồi. Nên tôi cũng không cạn nghĩ mà quy chụp ngày cưới nhau, cứ phải cứng nhắc trong khuôn khổ khoác tay, tựa vai hay chỉ hứa hẹn vài câu ngắn dài đại loại trong ánh nhìn ồn ào của những người khác.

Hà cớ gì chỉ qua vài động tác thân mật vui vẻ của đôi vợ chồng họ, lại bị hoạnh hoẹ hay nặng nhẹ đủ lời.

Miệng đời phán mấy cũng sai, thì lấy tư cách gì mà giương mồm thừa ngôn trong ngày vui của họ.

Tôi ngưỡng mộ sắc vóc rực rỡ của Lan Khuê trong hôm lễ vu quy và lễ cưới, tôi trân quý giây phút John Nguyễn cảm động khi thấy vợ mình mặc váy cưới bước ra. Và tôi bật cười vì thích thú khi thấy cô dâu và chú rể xoã hết mình cùng nhau xung quanh bạn bầy thân thiết.

Nếu sau này đến lúc kết hôn, bản thân cũng chẳng tiếc gì mà cứ phải khép nép, e dè cho kịp cái quy củ rập khuôn cổ hủ như thế.

Đã hẹn hứa với nhau một đời chồng vợ rồi, thì buồn vui – khóc cười cũng là niềm chung của hai người, không giành tranh với ai, không mưu cầu gì nữa.

Thế nên nếu đã chẳng phải hôn lễ hay hạnh phúc của bản thân, thì đừng lao vào đánh giá và rao giảng nhận thức hạn hẹp của mình về đạo đức. Rõ thừa!

SƯU TẦM.

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook