Bỗng nhiên phát hiện ngày càng có nhiều người xung quanh xưng “em” với mình. Còn mấy đứa con nít cũng bắt đầu xưng “con” với mình luôn. Lúc trước ghét bị kêu bằng chị lắm, giờ thì thích mấy người nhỏ nhỏ hoặc bằng tuổi gọi chị…haha(đùa thôi), giờ thì dần dần cũng bắt đầu quen. Cảm giác ra đường quơ đại cũng trúng một đứa nhỏ tuổi hơn mình. Hay bị khó chịu với những việc làm của mấy đứa nhỏ tuổi hơn mình, dù tụi nó không làm gì mình hết, ngoài việc tụi nó trẻ hơn mình(liuliu). Mới hơn 18 tuổi ;D mà hay cảm thấy khoảng cách tuổi tác giữa mình với mấy đứa mười mấy tuổi là như nhau(🤣). Cái gì trending, hot hit trên mạng thì đợi đến lúc nó lụi tàn luôn thì mình mới biết đến nó (haizz…Thật là tối cổ quá đi. Quay về sao Trái Đất sống tiếp vậy). Cảm thấy con người dần dần hoài cổ, yêu những thứ cũ kĩ hơn, trong khi ngày trẻ ghét gần chết. Ăn mặc thì cũng bớt màu mẻ đi, thích đơn giản nhưng phải đẹp.
Không bon chen với ai nữa, cố gắng sống lành mạnh hơn. Dù ban đêm vẫn thức tới khuya để xem review phim xong mới chuẩn bị đi ngủ😁. Đi chơi, đi quẩy hay xin về sớm. Tại không có đủ sức để quẩy một cách bền vững (nhà bao việc!). Hay nghĩ vu vơ về “nhân tình thế thái”, về cuộc đời, về số phận con người.
Thanh xuân cũng có giới hạn của nó vì vậy hãy tận hưởng thanh xuân một cách đẹp nhất để khi thanh xuân qua đi sẽ không có sự nuối tiếc nhé. Muốn làm gì thì làm nhanh nha, “Kẻo già mất đấy”!