Nếu như quay ngược thời gian về chục năm về trước, hồi mình học trung học, có lẽ mình không đủ dũng khí để nói ra câu này trước mặt một bạn gái mà mình thích. Phần vì ngại, phần vì chả biết nói thế nào cho nó tình cảm. Hồi đó thiệt là kém cỏi vì không biết nói ra. Mãi đến tận bây giờ mình mới biết thêm một cách để thổ lộ tình cảm, đấy là viết ứng dụng Javascript để gửi đến cho bạn gái kia. Vừa đỡ phải đi lại, mà có làm sao thì mình cũng không bị cảnh mang dép đi về.
Ấy thế mà viết ra một ứng dụng đó cần biết bao nhiêu là kiến thức, mai mình học đến phần câu lệnh thì cũng phải đến cuối tuần mới có thời gian để viết. Bằng chừng đấy thời gian có lẽ bạn gái kia cũng đi theo người khác mất rồi. Thôi thì cũng đành, bởi vì mình còn phải dành thời gian cho công việc ở trên lớp. Mình muốn theo đuổi ngành này thì mình phải hy sinh nhiều thứ, kể cả những mối quan hệ cá nhân. Hàng ngày mình vẫn dành thời gian buổi tối để hoàn thành các bài tập cũng như đọc trước thì còn thời gian đâu mà yêu với chả đương nữa. Mình cũng không giận bạn mình, chỉ mong bạn mình hiểu và thông cảm cho quãng thời gian khó khăn này.
Cũng may ngày hôm nay Coach đã giải thích cách lấy dữ liệu của Javascript. Mình chưa hiểu hết nhưng mình cũng tưởng tượng ra cách thức lấy dữ liệu như thế nào. Cứ coi việc đó như đến thư viện. Mình phải tìm địa chỉ của Thư Viện -> tìm đến số tầng nơi chứa sách -> tìm đến số hàng, cột của giá sách -> mới tìm ra quyển sách yêu thích của mình. Hay gần giống như là cây thư mục trong máy tính vậy, chỉ khác dấu ngăn cách giữa các thư mục là dấu “.” thay vì “/” như thông thường. Buồn là tối nay mạng ở nhà lại bị lag, mất nửa tiếng để nó hoạt động lại như bình thường. Chắc nhà hàng xóm lại xem video hay cắm tô rừn rồi. Lần trước hắn sang hỏi mật khẩu wifi tử tế lắm mà dùng thì chả có ý thức gì. Mai mà con thế này nữa thì mình sẽ bóp băng thông của hắn lại, thế là khỏi đao với chả loát.
Hy vọng rằng trong tuần này mình sẽ học được một ngôn ngữ mới và áp dụng được nó giải các bài tập trên lớp.