Thứ 2, bắt đầu một tuần làm việc mới, khi mà những người quen, những đồng nghiệp cũ của nó vẫn hối hả đến nơi làm việc như bao tuần khác, nó đến lớp học!
Đồng nghiệp cũ, cái cách gọi mà nó còn chưa quen vì mới cách đây vài hôm, tất cả còn chụm đầu cùng nhau giải quyết 1 claim của khách hàng, và còn bàn kế hoạch ăn chơi cuối tuần sau ở Mộc Châu. Giờ đây chỉ còn liên lạc với nhau qua tin nhắn hỏi thăm vọn vẹn dăm ba từ… Cũng hụt hẫng, cũng mung lung. Nhưng ôi dào, rồi sẽ qua, ai mà chẳng vậy… Bắt đầu hành trang cho cái sự học.
Nói đến cái sự học, cái sự mà ai lúc nghe cũng bảo nó rảnh, rồi thì không cần tiền lương hay sao mà bỏ việc để đi… Ừ, cũng chạnh lòng, quyết thì quyết thôi, chào anh em, tôi đi tìm sự học, sự rảnh của tôi…
CodeGym!, nơi lạ mà quen, quen mà lạ. Nó tìm hiểu cái phương pháp học này cũng phải nửa năm, cũng đã từng đến đây để test và nghe tư vấn, mà sao hôm nay, đến nơi lại thấy nó cao vời vợi. Chắc có lẽ chẳng phải vì tòa nhà ấy cao theo nghĩa đen, mà vì lượng kiến thức và các thử thách sắp tới tại nơi đây nó như ngọn núi đứng trước mặt nó… hoang mang…
Rồi cái gì đến cũng đến, bài khải giảng, bài định hướng của Giám đốc đào tạo Codegym cũng xong. Nó cũng mường tượng ra cái văn hóa Làm mà học, học mà làm như doanh nghiệp của nơi này,,, Doanh nghiệp à, cũng quen rồi nhỉ… Nghĩa đến đây nó nhẹ lòng, vì dù sao cũng tìm được cái quen trong nhiều cái lạ……
Lịch làm việc cứ thế cuốn nó đi hết buổi sáng với những làm quen, những sơ khai, những thứ cần ghi nhớ (hình như có cái gì mà phải học lại, nghe đã không muốn bỏ vào đầu rồi 😐 ). Điều làm nó hòa mình được vào không khí mới mẻ này là bạn học, là giáo viên là tiếng cười tự nhiên của họ khi còn chưa thân thiết. À! Mở lòng được nhỉ ? Ấm áp để tồn tại cùng nhau 6 tháng nhỉ ? Mỉm cười đi thôi!
Ối dời ơi mới buổi đầu mà sau lắm thứ phải đọc :)) 12h50p đêm, ok nó vẫn đang ngồi viết lách các dòng cuối để hoàn thiện bài tập cô giao!
CODEGYM, Tất cả mới chỉ bắt đầu !!!