Lập trình hướng đối tượng – OOP
Sáng nay, nói một cách lạc quan thì cuộc sống nó đang thử thách mình. Hôm qua đi rút tiền, thì cây rút tiền bị hết. Thế là sáng lại lọ mọ dậy sớm đi rút tiền, rút tiền xong thì lại phát hiện xe hết xăng, ok, thôi thì vừa đi vừa cầu khấn là vì mình ăn ở tốt, cầu cho trời thương cho mình không bị hết xăng trước lúc đến cây. Ừ thì trời thương thật, may mắn cũng tìm được một cây xăng để đổ. Thế nào trên đường đi dừng đèn đỏ lại chẳng nổ được xe. Thôi rồi, tạch, thật sự tạch. Sau cả chục phút đạp số muốn gãy chân thì mình cũng phải chấp nhận sự thật rằng mình phải đẩy xe đi tìm chỗ để sửa. Lại mất cả chục phút đẩy bộ để có thể tìm ra một chỗ để sửa xe cho mình. Mới sáng còn chưa kịp ăn sáng đã bay ngay 2 lít, khóc không ra nước mắt. Thôi thì bữa thứ 6 ‘lỡ’ được anh Hoàng cho xem tư duy phát triển -growth mindset, mình cũng phải suy nghĩ tích cực lên. Ít ra thì lúc sáng mình được thể dục khá lâu, điều mà từ khi đi học mình đã không còn dành thời gian cho nó nữa. Thứ hai thì lúc sáng may trời cũng mát giời, nếu mà nắng nóng thì lại cực nữa. Cuối cùng thì ít ra mình cũng có thời được một bữa đi muộn có lí do, tuy không hay ho gì cho cam, nhưng thôi âu cũng là trải nghiệm.
Mang tâm trạng chán chường đến lớp học, may sao lại thấy anh An đang rất yêu đời vui vẻ ngồi đấy. Hôm nay anh đã ổn. Thật là may =)) . Em biết là anh sẽ vượt qua được và đứng lên mà, đúng là người con được truy rèn qua kỉ luật quân đội có khác, phải không anh An? =))
Cuối cùng thì về bài học, thật sự thì xem xong đống bài giảng và lí thuyết, bài đọc về lập trình hướng đối tượng, tựu chung lại thì nó chỉ có một chữ thôi: trừu tượng. Nói theo cách nói của anh Đông, thuộc tính trừu tượng của OOP là thứ dễ hiểu nhất, vì nó trừu tượng, nên cách hiểu rất trừu tượng, vì cách hiểu trừu tượng và nó rất trừu tượng, nên cách hiểu trừu tượng này rất trừu tượng. Nghe rất sai và chẳng hiểu gì, nhưng, ừ, đấy là cách bọn mình hiểu về lập trình hướng đối tượng đấy.