Hè thật rồi,
Có lẽ do chìm trong bộn bề suy nghĩ hoặc có lẽ là do quá vô tâm với thời tiết mà tôi đã không nhận ra một điều hiển nhiên là đã là hè thật sự rồi. Hôm nay là một ngày nắng nóng oi bức như mọi hôm. Như thường lệ buổi sáng tôi rảo bước trên con đường mới lạ hôm nào nay đã trở nên quen thuộc để đến codegym học tập. Buổi sáng nay, tôi rành thời gian học tập một số kiến thức mới lập trình cũng đem lại cho tôi thêm chút hiểu biết nhưng tôi đánh giá là chưa thực sự hiệu quả và tập trung.Từ giờ tôi phải cố gắng thêm nữa mới được. Đến giờ ăn trưa, tôi cùng mấy ông anh trong team đi ăn trưa. Cuộc sống thật là kì lạ ! Có lẽ từ khi từ quê lên thành phố sinh sống tôi mới hiểu rõ thêm về nó. Chúng ta sinh ra trong cuộc đời, mỗi người có một hoàn cảnh, mỗi người có một tính cách riêng nhưng giữa thế giới rộng lớn bao la và con người nhung nhúc hầu khắp mọi nơi trên địa cầu này. Vì đủ mọi loại lý do từ việc nghe có vẻ ngớ ngẩn nhất cho đến lớn lao chúng ta gặp nhau, trò chuyện làm bạn với nhau. Có những mối quan hệ tạm thời, có những mối quan hệ bền vững. Rốt cục ta là con người chưa thể biết trước được điều gì trong tương lai dù có tính toán thâm sâu cỡ nào thì luôn có yếu tố ngẫu nhiên, bất ngờ có thể xảy đến với chúng ta. “Người tính không bằng trời tính ” . Theo thói quen, tôi lại chìm trong suy nghĩ nghe có vẻ triết lý này nhưng tính tôi nó lại là vậy.
Mùa hè này khác với mọi mùa hè trước đây của tôi. Không phải là những mùa hè ở nhà quê thoải mái, vui vẻ hay mùa hè cắp sách đến trường học. Mùa hè này tôi dành full time để đi học nghề tại codegym. Một mùa hè đầy thử thách với sự lựa chọn bỏ đại học của mình thì với tôi mùa hè này càng đặc biệt hơn nữa. Hà Nội hè 2020, một mùa hè nắng nóng gay gắt kỉ lục với những đầy rẫy cảm xúc tôi phải đương đầu với những thử thách đầy mới lạ và khó nhằn với tôi hiện tại. Nhưng tôi tin rằng tất cả khó khăn cũng chỉ là thử thách. Chỉ là ta có thể kiên trì đi đến cuối con đường mà mình đã chọn không thôi !
Conal Dev
1 comments On Mùa hè ở codegym
Thu đến. nhẹ nâng bước xuống phố đông
Mong ước. 1 hơi ấm quanh đây
Ngưng bước. Mùi hoa sữa nồng nàn
Thấp thoáng. 1 ánh mắt dễ thương
Hòa trong gió thu, trôi theo làn mây, phố vắng mưa bay, nhẹ nhàng man mát đôi tay
Và mưa biết là đôi vai nhỏ bé, muốn hát vang lên 1 tình yêu với nơi đây
Từng cơn gió cuốn, bụi đường trong nắng sớm ghi lại phút giây nhẹ nhàng trong bình minh
Dòng người đi cuối phố, miệng cười thật vu vơ, lại từng khoảnh khức cứ rơi nhẹ
Thật nhẹ nhàng, tôi yêu thu Hà Nội!