Một chút trải lòng

Tự nhiên vừa vào trang blog thì vô tình thấy được bài ” yêu bao lâu thì chán ” 🙂 mình lại thấy tủi thân và đau tim .
Hôm nay mình xin phép được trải lòng một chút ở đây , vì cũng chả có ai để tâm sự cả .
Mình và người yêu yêu nhau cũng chỉ gần 1 năm thôi . Nhưng mà tình cảm thì không phải là thứ dùng để đo đếm bằng thời gian . Cả 2 đứa mình yêu nhâu lắm , thi thoảng thì cũng chỉ giận dỗi vu vơ linh tinh thôi .
Tuân này người yêu mình có về để gặp mình , nhưng về được 7 ngày mà chỉ gặp nhau được có 2 ngày, thời gian còn lại thì đi chơi net và đi chơi với bạn bè. Nhiều khi tủi thân lắm , nhưng mà còn nhiều tình cảm nên không thể nào nói chia tay được .
Hôm mình cáu quá , mình hỏi anh ấy một câu ” nếu bây giờ em nói chia tay thì anh thế nào” thấy sự im lặng của anh đấy mà mình không đành lòng , nên bảo những lời nói đó chỉ là nói đùa .
Nhưng cũng chính vì hôm đấy mà anh ấy suy nghĩ nhiều , rồi đến ngày hôm nay , mình đi học về thì anh đấy cũng phải đi vào chỗ chị gái để làm. anh ấy nói : ” trước khi đi anh muốn nói với em một câu ”
Biết trước là anh muốn nói gì rồi , nhưng vẫn vờ như không biết chuyện gì cả. hỏi ” anh có chuyện gì thế , nói em nghe xem nào , nghe có vẻ quan trọng thế ”
Anh nói một câu ” hay là mình dừng lại đi ” lúc đó tâm trạng như chỉ biết chết lặng. Cái cảm giác mà khóc không khóc được , nó đau lắm .
Nhưng mà giờ phút này mình biết là mình không nên ép buộc người ta nữa , cái gì càng ép thì càng làm nó tồi tệ . Chả biết giờ phút này nên làm gì cả , giải thoát cho người ta nhưng lại vô tình làm bản thân đau 🙂
Có lẽ mọi người đọc qua thì sẽ nghĩ là ” ui cái bọn trẻ con toàn như vậy ” nhưng mà em viết nên đây không phải để cho ai thương hại , mà là để cảm thấy nhẹ lòng hơn .
Cảm ơn ai đã đọc bài viết này của em ạ .

Leave a reply:

Your email address will not be published.

Site Footer

Sliding Sidebar

Facebook