Lúc nhỏ bị ngã thì nhìn xung quanh. Nếu có người thì khóc, còn không có người thì đứng lên. Sau này lớn rồi, bi ngã. Cũng nhìn xung quanh, có người thì đứng lên, còn không có người “thì khóc”
Chúng ta nhận ra rằng, càng trưởng thành sẽ càng cô đơn, càng thu hẹp bản thân và mang theo cho mình một vỏ bọc che giấu cảm xúc để rồi chịu đựng những nỗi buồn ấy một mình